Chế độ ăn uống nghiêm ngặt và áp lực của “gái ngành” thời Edo

Yoshiwara – khu phố đèn đỏ cũ của Thành Edo là địa điểm giải trí phổ biến của nam nhân giới quý tộc. Tại đó có những cô kỹ nữ cạnh tranh khốc liệt với nhau để được sủng ái.

Trên các kênh truyền thông ở Nhật, thời kỳ Edo thường được lãng mạn hoá. Đây là thời kỳ kéo dài từ năm 1615 đến 1868, bị kẹp giữa nhiều thế kỷ nội chiến đẫm máu cùng quá trình công nghiệp hoá nhanh chóng và chính sách bành trướng lãnh thổ, kéo Nhật Bản vào các mâu thuẫn quốc tế trước khi thất bại trong Thế chiến thứ II.

Bởi vậy, trong suy nghĩ của nhiều người, thời Edo khá bình yên, vừa không có xung đột nội bộ, vừa bị cô lập khỏi thế giới rộng lớn phức tạp. Ngay cả khu phố đèn đỏ cũng được “hường hoá” trong các tiểu thuyết, Manga, phim ảnh, với hình tượng những kỹ nữ tài sắc vẹn toàn, cùng trí tuệ và tài năng vượt bậc.

Ảnh https://soranews24.com/2020/12/01/the-depressing-diet-of-a-tokyo-prostitute-during-japans-edo-period/

Nhưng thực tế không phải lúc nào cũng đẹp như tưởng tượng. Trong đoạn trích từ Hồ sơ Umemoto của nhà nghiên cứu lịch sử Yuriko Yokoyama, ghi chú về các bữa ăn của một gái điếm ở khu Yoshiwara vào năm 1850, có thể nhận thấy những người phụ nữu này đã phải trải qua chuỗi ngày địa ngục để giành giật khách hàng.

Danh sách được trưng bày như một phần của cuộc triển lãm về bất bình đẳng giới trong lịch sử Nhật Bản, đăng tải bởi người dùng Twitter @kusikurage.

Danh sách do chính người phụ nữ này ghi chép lại, nội dung về các bữa ăn vào sáng và tối của cô trong nhật ký từ ngày 7/3 đến ngày 6/4, cụ thể:

7/3   Buổi sáng: Dưa chua và ochazuke [cơm chan trà xanh]

Buổi tối: Cháo đặc với đầu cá hồi.

8/3   Buổi sáng: Cơm ấm với dưa chua

Buổi tối: Không ăn

9/3   Buổi sáng: Cháo đặc rau xanh

Buổi tối: Dưa chua và ochazuke

10/3 Buổi sáng: Không ghi chú

Buổi tối: Không ghi chú

11/3 Buổi sáng: Dưa chua và ochazuke

Buổi tối: Ngao hầm

12/3 Buổi sáng: Dưa chua và ochazuke

Buổi tối: Dưa chua thối và ochazuke

13/3 Buổi sáng: Cháo đặc

Buổi tối: Rễ cần tây nướng mitsuba

14/3 Buổi sáng: Cháo đặc

Buổi tối: Không ăn

15/3 Buổi sáng: Không ăn

Buổi tối: Không ăn.

Cần lưu ý rằng vào năm 1850, khẩu phần ăn của người Nhật bao gồm nhiều cơm và dưa chua hơn ngày nay. Các loại thịt (bò, heo, gà) không được ăn phổ biến vào thời này cũng như các giai đoạn lịch sử trước đó. Vì vậy theo tiêu chuẩn hiện tại, ngay cả bữa ăn của một người Edo ở tầng lớp cao cũng được xem là đạm bạc. Cụm từ “cơm ấm” được đề cập ở trên là một ưu đãi đặc biệt, bởi lẽ vào thời đó nấu cơm không nhanh như hiện tại, thay vào đó họ sẽ ăn cháo đặc, cháo loãng hoặc Ochazuke.

Tuy nhiên theo như danh sách này, rất nhiều lần cô gái không ăn gì cả, thậm chí từ ngày 15/3 đến 17/3, cô ấy chỉ ăn một bữa. Một số bữa bị bỏ qua với lý do “ngủ quên ăn”, có lẽ vì công việc vất vả từ đêm hôm trước. Nhiều lần món “dưa chua thối” được đề cập, ngoài ra với những món như đầu cá Hồi thật ra cũng chứa dinh dưỡng rất thấp.

@kusikurage cho biết tuổi thọ trung bình của gái mại dâm thời Edo chỉ có 20 năm (Tuy tuổi thọ trung bình của người xưa thấp hơn nhiều so với hiện tại, nhưng 20 năm vẫn là quá thấp). Tất nhiên điều đó không có nghĩa các cô gái trong nhà thổ đều chết đói, nhưng chế độ ít dinh dưỡng như được viết trong danh sách ẩn chứa nhiều rủi ro sức khoẻ, chưa kể cường độ công việc của họ mỗi ngày.

 

 

Sacchan
Xem thêm các bài liên quan thú vị khác!
Xem thêm: