Tin nóng: Rúng động câu chuyện hai nữ sinh mất tích, 25 năm sau phát hiện hài cốt trong một chiếc xe ô tô chìm dưới đáy biển
Dù thi thể của 2 cô gái mất tích đã được phát hiện, những bí ẩn vẫn tiếp tục phát sinh. Từ năm 1996 đến năm 2020, hài cốt của họ mới được tìm thấy trong một chiếc ô tô chìm dưới đáy biển.
Câu chuyện bắt đầu vào tuần lễ vàng năm 1996, khoảng 9h tối ngày 5/5, Megumi Yashiki và Narumi Takumi lúc đó đều 19 tuổi, sống ở thành phố Himi rủ nhau đi du lịch.
Megumi Yashiki, trái và Narumi Takumi
https://www.tokyoreporter.com/
Hai cô gái viết qua tin nhắn với gia đình rằng sẽ đến thành phố Uozu, thuộc tỉnh Toyama Nhật Bản bằng xe máy của Megumi Yashiki. Mục tiêu của họ là tới thăm khách sạn Tsubono có suối nước nóng bị bỏ hoang.
Nhiều người dân địa phương truyền miệng đó là một địa điểm ma ám rất nổi tiếng.
Nằm cách Himi khoảng 60km về phía Đông khách sạn là một toà nhà có cấu trúc 6 tầng theo lối kiến trúc hiện đại. Vào đầu những năm 1980, người quản lý của khách sạn đã biến mất đột ngôt sau khi đệ đơn xin phá sản.
Sau đó, trong thời kỳ kinh tế bong bóng lạm phát, khách sạn và các tài sản liên quan đã được bán đấu giá 35 triệu yên, nhưng không ai mua. Sau khi rơi vào tình trạng hư hỏng, nơi đây trở thàn địa điểm tụ tập của bosozoku (các băng nhóm đua mô tô bất hảo),
Theo tạp chí Tokyo Reporter, Yashiki và Tarumi đã đến thăm nơi này 2 lần trước đó. Lần liên lạc cuối cùng mà gia đình nhận được là khi Takumi gửi một tin nhắn với nội dung. ”Bọn con đang ở Uozu”.
Hai ngày sau, gia đình thông báo mất tích, từ đó đến gần đây không có nhiều thông tin được tìm thấy.
Số tháng 6 năm 1997 của tạp chí hàng tháng Gekkan Hokkoku Actus có đăng một câu chuyện về sự mất tích của họ.
Vụ án đã thu hút giới truyền thông về tính chất kinh dị, ”Xung quanh toà nhà bỏ hoang, không có dấu hiệu của bất cứ thứ gì thuộc về nạn nhân, chẳng hạn như vết máu hay quần áo”, các phóng viên hiện trường cho biết.
Một phóng viên của Shukan Josei đã đến thăm địa điểm đổ nát vào năm ngoái. Sau khi leo lên một cầu thang xoắn ốc, anh phát hiện ra những hình vẽ bậy trên tường, cửa và cột nhà. Cửa thang máy hé mở một màu đen u ám sâu thẳm.
Khách sạn Tsubono ở thành phố Uozu bị bỏ hoang
Ảnh https://www.tokyoreporter.com/
Trong cuộc hành trình của 2 cô gái, họ dừng lại ở nơi được gọi là Công viên Kaiomaru, một điểm tụ tập ăn chơi của những người trẻ tuổi nằm gần cảng.
Vào khoảng 10 giờ tối, xe của họ bất ngờ bốc cháy tại một trạm đổ xăng ở Uozu. Con đường đến khách sạn kéo dài qua những ngọn núi, một đoạn dài trên Quốc lộ 8.
Cuối năm 2014, đồn cảnh sát tình cờ phỏng vấn 3 nhân chứng liên quan tới một tai nạn xe lao xuống biển.
Nhân chứng nói thêm rằng, khi họ đến gần để nói chuyện với các cô gái, ”chiếc xe đột nhiên lùi về phía sau và rơi xuống nước, địa điểm gần Công viên Kaiomaru vào lúc nửa đêm năm 1996″.
Chiếc xe chở hai cô gái lao xuống biển ở cảng Fushiki vào năm 1996
Ảnh https://www.tokyoreporter.com/
Khi được hỏi về sự chậm trễ trong việc tiếp cận và giải cứu, cả 3 nhân chứng đều nói rằng do họ ”quá sợ hãi” nên đã không thể giúp được gì.
Các cuộc khảo sát tìm kiếm sử dụng máy dò kim loại và chó săn sau đó đã được tiến hành. Chiếc xe nằm ở độ sâu khoảng 8m, được trục vớt vào ngày 4/3 năm 2020.
Cần trục đã được sử dụng để nâng chiếc xe tại cảng Fushiki vào ngày 4 tháng 3 năm 2020 (Twitter)
Ảnh https://www.tokyoreporter.com/
Tuy nhiên thực tế cảnh sát đã đợi tới 6 năm để hành động sau khi nhận được thông tin, việc này khiến quá trình điều tra bỏ lỡ rất nhiều chi tiết, cũng như khiến gia đình của 2 nạn nhân cảm thấy mệt mỏi trong việc đòi lại công lý cho con gái họ.
Ngoài bộ hài cốt, các nhà điều tra còn tim thấy một thẻ tín dụng tại trạm xăng có tên “Yashiki Megumi.”
Kết quả phân tích ADN hài cốt được chứng minh là trùng khớp với Yashiki và Takumi.
Theo suy đoán từ cư dân mạng, có thể 3 kẻ kia thuộc về một nhóm đua xe trái phép, đã bắt giữ và hiếp dâm 2 cô gái đáng thương. Bọn chúng nhét xác 2 cô gái vào xe ô tô và đẩy xuống biển để xoá dấu vết.
Có thể quá ăn năn về tội lỗi của mình, 3 kẻ này đã ra đầu thú với cảnh sá để được hưởng sự khoan hồng.
Thế nhưng sau gần nửa thế kỷ trôi qua, câu hỏi cơ bản về sự chậm trễ của cảnh sát vẫn còn đó.
Thuý Vân