Nhà vệ sinh có ý nghĩa gì tới “sinh mệnh” của một Samurai?
Vào thời của các Samurai, đi bộ là hoạt động chủ yếu. Nếu bạn đã đi bộ rất nhiều trong một ngày và cảm thấy mỏi chân, tất nhiên bạn sẽ muốn tìm một nơi để nghỉ ngơi và thư giãn đôi chân của mình. Các Samurai thời đó cũng nghĩ như vậy.
Khi bạn ở khách sạn lần đầu tiên, bạn sẽ có nguy cơ không chạy kịp khi có hỏa hoạn vì không biết lối thoát hiểm nằm ở đâu. Vì vậy, ngày nay nhiều người vẫn kiểm tra trước để biết lối thoát hiểm ở đâu phòng trường hợp khẩn cấp. Các Samurai cũng làm điều tương tự nhưng có vẻ đối với họ việc này phức tạp và có nguy hiểm hơn nhiều.
Trong cuốn sách Hagakure (một cuốn sách giáo khoa hướng dẫn dành cho Samurai) viết rằng:
Trước khi vào nhà trọ, phải kiểm tra xem đường dẫn vào có phải là ngõ cụt hay không!
Phải đảm bảo rằng không có bất cứ bẫy nào trên tường, trần nhà, sàn nhà, cửa ra vào, vách ngăn…!
Nếu đằng sau bức tranh hoặc bên dưới chiếu Tatami có lỗ, nửa đêm bọn trộm sẽ xâm nhập thông qua đường này!
Ở thời đại ngày nay, chúng ta không cần kỹ lưỡng tới mức này nhưng đối với người ở thời xưa, việc kiểm tra thực sự rất quan trọng. Ngoài ra họ còn phải tỷ mỉ kiểm tra mà không để những người xung quanh biết họ đang đề phòng.
Nơi quan trọng nhất cần phải kiểm tra là nhà vệ sinh. Nhà vệ sinh là nơi mà các Samurai buộc phải rời tay khỏi kiếm của mình. Trong lúc “hành sự”, họ không thể di chuyển hay làm việc khác được nên nếu bị tấn công thì tình hình sẽ khá gay go.
Nhưng bên cạnh đó, không có đường nào để thâm nhập vào nhà vệ sinh, vậy nên sách giáo khoa Samurai nói rằng, khi bị bao vây, hãy chạy vào nhà vệ sinh, sau đó sẽ tìm được lối thoát.
Bồn cầu của người xưa không phải loại bồn cầu xả nước mà là một loại bồn chứa.
Ảnh https://mag.japaaan.com/archives/149715/2
Đúng vậy, họ có thể tẩu thoát theo đường trên. Trên thực tế, một vị Samurai tên là Yamanaka Shikanosuke đã thành công trong việc thoát khỏi nơi giam cầm bằng cách sử dụng mánh lới này. Người dơ có thể tắm, quần áo bẩn có thể giặt, thoát chết vẫn là ưu tiên số một.
Biết là như vậy nhưng một người cần bao nhiêu dũng khí để nhảy vào hố phân? Điều này thực sự làm cho tôi trăn trở.
“Mình sẽ bị giết!” – Có phải nghĩ như vậy thì sẽ không do dự nữa không?
Các Samurai phải đi bộ quãng đường dài và cực kỳ mệt mỏi sau chuyến đi của mình nhưng vẫn phải cẩn thận tới mức này.
Kengo Abe