Bi kịch của nhà ngoại cảm Nhật Bản, tự sát ở tuổi 24 vì không chịu được áp lực bị nghi ngờ
Bạn có tin vào câu chuyện của những nhà ngoại cảm, những người có thể cảm nhận điều mà không phải ai cũng cảm nhận được?
Họ có khả năng nhìn thấy những thứ vô hình thông qua khả năng thấu thị, có thể di chuyển đồ vật mà không cần chạm vào chúng,… Đó là điều mà truyền hình hay Internet cho bạn biết.
Thế nhưng tôi tin rằng nhiều người sẽ nghi ngờ và cho rằng tất cả chỉ là dàn dựng. Cá nhân tôi tin vào sự tồn tại của nhà ngoại cảm và khả năng của họ. Vì tin thì vui hơn là không tin, đúng chứ?
Câu chuyện về các nhà ngoại cảm trở nên phổ biến ở Nhật Bản vào cuối thời kỳ Minh Trị, kết thúc thời kỳ Samurai và mở ra một kỷ nguyên mới.
Cùng với sự xuất hiện của nhà ngoại cảm có tên Chizuko Mifune, thế giới như bùng nổ với thông tin về sự tồn tại của năng lực thấu thị.
Chizuko Mifune bị khiếm thính bẩm sinh. Khi còn nhỏ, cô có thể nghe âm thanh từ cả hai tai như bao người khác, nhưng khi lớn lên, các triệu chứng bắt đầu xuất hiện và ngày một trở nên trầm trọng. Đến khi trưởng thành, cô đã điếc hoàn toàn tai bên trái.
Do những chuyển biến tồi tệ của sức khoẻ, Chizuko Mifune nhìn nhận mọi thứ theo cách tiêu cực và bản thân cô cũng rất đa sầu đa cảm.
Năm 22 tuổi, cô kết hôn với một sĩ quan quân đội nhưng hạnh phúc không dài lâu. 3 tuần sau khi kết hôn, chồng cô thường xuyên công tác vắng nhà. Mẹ chồng cô đối xử với cô rất lạnh nhạt.
Từ một sự cố, mọi người nhận ra cô gái này sở hữu năng lực đặc biệt.
Có một ngày, trong ví chồng cô bỗng dưng mất 50 Yên. Thời đó, 50 Yên là số tiền rất lớn, tương đương 100 triệu Yên trong thời hiện đại.
Trước biến cố đó, Chizuko Mifune có phát ngôn khiến ai nấy đều ngạc nhiên.
“Tiền để trong ngăn bàn thờ Phật của mẹ chồng”
Sau khi kiểm tra, tiền thực sự ở đó. Không rõ ai là người lấy tiền, nhưng người bị tình nghi nhiều nhất là mẹ chồng đã cố tự sát.
Vì chỉ điểm mẹ chồng của mình, Chizuko Mifune cảm thấy không thể sống ở nhà chồng nữa nên đã về nhà mẹ đẻ.
Bản thân Chizuko Mifune cũng cảm thấy hoang mang trước khả năng của mình. Sau đó chồng của em gái cô chỉ ra rằng “Có thể chị ấy có khả năng thấu thị”.
Họ đã cùng nhau lên kế hoạch để kiểm tra cũng như tìm ra cách phát huy năng lực của Chizuko Mifune.
Kế hoạch thành công mỹ mãn. Khả năng thấu thị của Chizuko được tăng cường đáng kể từ những lần thực hành đó.
Một ngày nọ, Chizuko phát hiện bí mật quân sự, điều mà lẽ ra cô không nên biết. Từ đó tin đồn về nhà ngoại cảm Chizuko bắt đầu. Sau đó cô bị yêu cầu trở thành đối tượng thí nghiệm về thấu thị ở trường đại học danh tiếng.
Năm 1910, cuộc thí nghiệm công khai được tiến hành.
Người ta chuẩn bị phong bì chứa 20 lá thư, đựng trong hộp chì. Hộp được hàn kín, không mở được. Nhiệm vụ của Chizuko là đoán các ký tự được viết trong những lá thư, và thí nghiệm thành công tốt đẹp.
Tuy nhiên vẫn có rất nhiều người nghi ngờ năng lực của cô cũng như độ đáng tin của cuộc thí nghiệm. Một cuộc tranh cãi nảy ra giữa những người tin và những người nghi ngờ nhà ngoại cảm.
Chizuko lúc này đã quá mệt mỏi, cô sở hữu một năng lực đặc biệt, nhưng không thực sự mong muốn điều này. Đứng trước những sự nghi ngờ, những lời phỉ báng, câu cuối cùng mà cô để lại cho đời trước khi tự chấm dứt cuộc đời của mình chỉ là:
“Tôi không còn gì để nói”.
Kengo Abe