Phép lạ mang tên “cặp mông bà lão chảy xệ” giúp cô nàng ngoại quốc vượt qua nỗi ám ảnh ngoại hình như thế nào?
Đối với người Nhật, chẳng có gì tuyệt vời hơn trút bỏ quần áo và ngâm mình trong làn nước ấm. Tất cả mọi bụi bẩn và cả nỗi lo toan của cuộc sống thường nhật sẽ bị rửa trôi theo dòng nước. Thế nhưng chờ đã, tại sao xung quanh lại có nhiều người đang khỏa thân thế này ???
Đó chính là văn hóa đặc trưng của người Nhật – tắm tiên. Tất nhiên khi tắm, bạn phải trút bỏ toàn bộ quần áo của mình. Thế nhưng làm điều đó tại nơi công cộng ư? Đi hồ bơi hay đi biển người ta cũng mặc đồ bơi cơ mà.
Đây là câu chuyện của một người phụ nữ nước ngoài về lần đầu tiên làm “chuyện ấy” – từ cảm giác ngần ngại ban đầu đến lúc hoàn toàn cởi bỏ sự xấu hổ để tận hưởng nền văn hóa “có một không hai” này. Hãy cùng thưởng thức câu chuyện, biết đâu bạn lại nhận ra chính mình ở trong đó.
Chiếc khăn này quá nhỏ với tôi
Ảnh Reddit
Lần đầu tiên đến Onsen, tôi đã thật sự hoảng sợ. Một người bạn người Nhật đề xuất đi Onsen, tôi đồng ý nhưng lòng hoang mang tột độ. Không giống cô bạn nhỏ nhắn kia, tôi có vóc dáng của một người ngoại quốc khá “đồ sộ”. Từ khi đến Nhật, tôi đã luôn bị ám ảnh bởi nỗi lo mang tên “Body Image” – ám ảnh ngoại hình. Nhỡ đâu sẽ có người thấy kinh tởm bởi cái mông chảy xệ như các cụ già của tôi? Nhỡ đâu ai đó sẽ nhìn chăm chăm và cười cợt vào lớp mỡ bụng ba ngấn lộ rõ lúc ngồi xuống?
Từ khi học tiểu học, tôi đã rất rành rọt các kỹ năng thay quần áo mà không cần lột tất cả (ví dụ mặc chồng quần áo cần thay bên ngoài rồi mới cởi bỏ quần áo bên trong). Lý do cũng vì không muốn người khác nhìn thấy cơ thể của mình. Khi đó, thậm chí để bạn học thân thiết nhìn thấy cơ thể cũng là một điều rất xấu hổ. Chưa kể đến người lạ…
Lần đầu đến Onsen, tôi đã nhìn chiếc khăn tắm bé nhỏ với thái độ hoang mang “Làm sao có thể che hết cả cái thân hình của mình với cái này”
Trái lại, bạn tôi lại cực kỳ hào hứng. Cô ta nhắc đi nhắc lại kế hoạch tắm Onsen từ 1 tuần trước. Tất nhiên tôi không muốn làm bạn thất vọng, chỉ biết nghiến răng mà cười gượng. Cảm giác lúc cởi bỏ quần áo trên người cho vào chiếc giỏ thay đồ thật khủng khiếp, tôi không thể ngẩng đầu lên nổi trong lúc cố gắng làm mọi thứ thật từ tốn để trì hoãn.
Ảnh The Japan Times
Ngay cả khi đã bước vào phòng tắm, khi làn hơi bốc lên và khung cảnh dần mờ nhạt, tôi vẫn không thể tận hưởng nó.
Thế nhưng kỳ diệu thay, 3 năm sau, tôi đã dường như biến thành một người khác. Vừa cởi quần áo cho vào giỏ, tôi vừa thoải mái trò chuyện với bạn bè. Tôi dùng chiếc khăn tắm bé nhỏ để buộc tóc thay vì che thân như trước kia.
Trong khu vực tắm lộ thiên, tôi có thể thoải mái thư giãn, ngắm cảnh, vừa duỗi thẳng chân vừa thư giãn nhẹ nhàng trong làn nước nóng. Không khí bên trên lành lạnh trong khi bên dưới toàn thân được bao phủ bởi nhiệt, quả là không còn cảm giác nào tuyệt vời hơn. Tôi cảm thấy thật sự hạnh phúc.
Điều kỳ diệu nào đã khiến một cô nàng bị “ám ảnh lo âu về ngoại hình” như tôi có thể biến chuyển 180 độ như vậy.
Ngạc nhiên thay, câu trả lời lại ở những cặp mông bà lão chảy xệ…
Tôi đã không dừng việc tắm Onsen ở ký ức xấu hổ lần đầu tiên ấy. Sống ở Nhật, bạn sẽ rất khó từ chối những lời mời tắm Onsen, và việc duy nhất bạn cần làm là thích nghi với điều này.
Những lần sau, khi đã dần làm quen với sự xấu hổ, tôi đã có thể nhìn ngắm toàn thể không gian khung cảnh và con người bên trong các khu tắm Onsen. Đó là một điều kỳ diệu !
Tại sao chúng ta xấu hổ việc để lộ cơ thể? Đa phần vì chúng ta tự ti về nó. Thế nhưng tại sao lại tự ti? Đó là vì hằng ngày ta tiếp xúc với quá nhiều tạp chí có chứa hình ảnh những cô nàng nóng bỏng, những hot girl được đánh giá là có ngoại hình chuẩn. Và vì chúng ta không chuẩn như họ, chẳng có gì đáng tự hào để khoe ra ngoài.
Ảnh 5dwallpaper.com – wallpaper Download
Thế nhưng Onsen là nơi bạn có thể nhìn thấy sự thật “trần trụi” theo cả nghĩa đen và nghĩa bóng của cơ thể người. Tất cả đều là sản phẩm của tự nhiên, không Photoshop, không quy chuẩn, và tôn trọng sự đa dạng một cách tuyệt đối.
Ở đó không có Idol hay người mẫu ảnh, họ là người bình thường, họ thư giãn và trò chuyện với những người xung quanh một cách thoải mái. Từ những người phụ nữ đậm người, hay những cô nàng mảnh khảnh, từ những cô nàng có sẹo trên người, có người cạo lông, có người không cạo, kẻ ngực nhỏ, người ngực lớn, thậm chí có người ngực chảy xệ vì cho con bú.
Thế nhưng điều quan trọng là chẳng ai trong số họ quan tâm, và cũng chẳng ai xầm xì to nhỏ về người khác. Họ đến đây để tận hưởng vẻ đẹp thiên nhiên của khu Onsen, và tôi nhận ra rằng tôi cũng nên thoải mái nếu không muốn vì chuyện cỏn con mà bỏ qua mình đang được tận hưởng cái gì.
Cũng nhờ tắm Onsen, tôi dần thoát khỏi căn bệnh về “body image”. Cơ thể của tôi sẽ luôn là điều làm tôi tự hào, dù nó có thế nào đi nữa. Đôi chân linh hoạt này giúp tôi khám phá những vùng đất mới, đôi tay này cho phép tôi gõ nên những điều mà bộ não đang suy nghĩ, để chia sẻ những tâm tư của mình đến người khác. Toàn cơ thể của tôi là một khối kết nối, và điều đó làm tôi thấy biết ơn.
Tất nhiên ai có cũng có nỗi tự ti riêng của chính mình, có người nghĩ cơ thể này chưa đủ chuẩn, khuôn mặt này chưa đủ xinh, tính cách này thật nhàm chán vô vị. Thế nhưng thực tế rằng con người luôn muốn thứ mà họ không thể có và điều đó làm họ mệt mỏi.
Phụ nữ Nhật cũng có những nỗi ám ảnh ngoại hình tương tự, và theo kinh nghiệm của tôi, các cô gái trẻ thường rất ít đi Onsen. Thông thường ở đó là những nhóm phụ nữ trung niên, đi cùng bạn bè hoặc con cái họ.
Đó là thực tế khi những áp lực, quy chuẩn ngoại hình thường tấn công các cô gái trẻ, những người phải bận bịu quan tâm đến việc làm mình hấp dẫn hơn trong mắt nam giới. Trái lại, những người phụ nữ với cặp mông chảy xệ sẽ có ưu thế trong suy nghĩ mặc kệ và tận hưởng cảm giác thư thái thật sự tại các khu Onsen.
Thì ra “những cặp mông chảy xệ” cũng có ưu điểm và ta sẽ luôn tìm thấy được cái đẹp riêng bên trong những thứ không hoàn hảo.
Văn hóa Nhật Bản là như vậy…
M.E.O
[Chia sẻ thú vị] Tắm Onsen chính là cơn ác mộng thật sự!
Mùa hè này bạn chỉ cần quấn khăn tắm việc còn lại là đến công viên Onsen chơi tàu lượn thôi!