Truyện kinh dị – Cuộc gọi lúc nửa đêm của Mary san
Bạn có biết rằng đồ vật cũng có cảm xúc giống hệt con người. Nếu một món đồ được yêu thương và coi trọng, chúng sẽ mãi mãi không rời xa con người…
Mãi mãi không rời xa…kể cả khi bạn có vứt bỏ chúng.
Mary là một con búp bê rất được yêu thương. Thế nhưng một ngày, gia đình chủ của nó chuyển đến nơi ở mới. Trong quá trình dọn đồ, Mary đã bị lẫn vào đám đồ vứt đi và bị bỏ lại.
Người chủ đã không quay lại để tìm Mary, họ mua một con búp bê mới và không hề quan tâm gì đến số phận con búp bê đáng thương bị bỏ rơi.
Vào một đêm nọ, khi bố mẹ đều đi vắng, đứa con gái nhỏ nhận được một cú điện thoai.
– Alo…
– *không có ai trả lời*
– Alo…Ai đấy ạ?
– Em đây, Mary đây. Bây giờ em đang ở bãi rác…
– Hả…
Quá bất ngờ, cô bé cắt ngang cuộc gọi.
Cô bé tự trấn an mình rằng ai đó đang muốn đùa ác ý thôi. Thế nhưng, một lần nữa điện thoại lại vang lên.
– Alo, mẹ hả?
– Mary đây, bây giờ em đang ở nhà ga…
Ảnh https://恐怖の泉.com/kaidan/241wa.html
Hoảng hốt, cô ngắt máy. Nhà mới của cô bé ở gần ga.
Câu chuyện càng ngày càng trở nên tệ hơn. Thình lình điện thoại lại reo. “Lần này nhất định là mẹ, nhất định” – cô bé tự trấn an mình.
– Mẹ ơi, mẹ về với con đi mà…
– Là em Mary đây, em đang ở…
Đó là địa điểm rất gần nhà cô bé bây giờ. Đây không phải là trò đùa nghịch, chắc chắn Mary đã tìm được đường đến đây rồi.
Cô bé ngay lập tức gọi vào số điện thoại di động của mẹ, thế nhưng lúc đó điện thoại lại reo một lần nữa.
– Vâng
– Mary đây, Em đứng trước nhà chị rồi nè.
Quá sợ hãi, cô bé ngắt đường dây điện thoại, chạy đi kiểm tra chìa khóa cửa chính. Thế nhưng ngay sau đó, đường dây lại được nối lại bình thường và một lần nữa điện thoại lại vang lên. Tức giận, cô bé hét lên:
– Mày là ai? Mày thôi đi có được không?
– Em, Mary đây. Em đang đứng ngay sau chị đây.
Sau đó… à không có sau đó nữa…
Các bạn ạ, hãy đối xử với búp bê của bạn thật tốt. Và nếu có muốn từ bỏ nó, đừng đột ngột rời đi mà hãy nói lời tử tế với nhau nhé.
Kengo Abe