Văn hóa tranh luận Nhật Bản: Khi ngôn từ trở thành “vũ khí”?
Trong số tất cả các ngôn ngữ trên thế giới, dường như tiếng Nhật được biết đến là một ngôn ngữ có ít lời lẽ thô tục nhất.
Mặc dù không chắc chắn liệu có phải do người Nhật Bản tốt bụng hay không, nhưng tôi sẽ giới thiệu cho các bạn biết một số từ ngữ mang tính công kích cao, chủ yếu là những từ đơn có thể dùng để “chiến đấu” bằng lời nói.
Đừng để người Nhật đánh bại bạn nhé!
Và trong phần cuối, để tăng thêm phần thú vị, tôi sẽ giới thiệu một “Câu thần chú (Magic Word)” có thể giúp kết thúc một cuộc cãi vã (?)
Cách diễn đạt miệt thị năng lực của người khác
Trong tiếng Nhật, “baka” (ngốc), “aho” (ngu xuẩn), “boke” (đầu đất) được xem là “bộ ba” từ ngữ chửi bới phổ biến nhất để ám chỉ trí thông minh thấp kém.
Tần suất sử dụng và sắc thái của những từ này khác nhau tùy thuộc vào từng vùng miền và cá nhân.
Ví dụ, ở vùng Kanto, người ta thường sử dụng từ “baka”, trong khi ở vùng Kansai, từ “aho” lại phổ biến hơn.
Ngoài ra, từ “baka” còn được kết hợp với từ “yarou” (thằng, tên) để tạo thành cụm từ “Baka-yarou” (Thằng ngu!) mang ý nghĩa khinh bỉ nặng nề hơn.
Điều đáng chú ý là mặc dù “yarou” vốn chỉ dùng để chỉ nam giới, nhưng trong thực tế, từ này lại được sử dụng phổ biến cho cả nam và nữ.
So sánh ngoại hình với động vật và đồ vật
Việc so sánh con người với động vật như khỉ và gorrila là rất phổ biến. Ví dụ, “zaru” (khỉ) được dùng để chỉ những người nhỏ con, năng động hoặc hay nghịch ngợm. Trong khi đó, “gorira” (gorilla) lại được dùng để chỉ những người đàn ông cường tráng hoặc những người phụ nữ mạnh mẽ.
Bên cạnh đó, việc dùng từ “buta” (heo) để chỉ người béo phì dường như là một hiện tượng phổ biến trên toàn thế giới.
Những người có hai mắt cách xa nhau thường bị trêu là có gương mặt giống cá, từ đó xuất hiện biệt danh “sakana-gao” (mặt như con cá).
Còn những ai sở hữu đôi môi dày thì được ví von là có “tarako-kuchibiru” (đôi môi như trứng cá muối).
Điều đáng lưu ý ở đây là việc lựa chọn loài động vật.
Nếu chỉ đơn thuần nói người khác giống “mèo” hay “thỏ”, người nghe sẽ nghĩ rằng bạn đang khen ngợi họ vì chúng vốn được xem là những loài vật dễ thương.
Tuy nhiên, chỉ cần thêm một tính từ vào sau, câu nói sẽ mang ý nghĩa hoàn toàn khác, trở thành một lời châm biếm.
Ví dụ, khi gọi một người phụ nữ là “Dorobou neko” (con mèo ăn vụng), chúng ta đang ngầm ám chỉ rằng cô ấy có những hành vi giống như một con mèo khi lẻn lút “trộm” lấy người đàn ông của người khác.
Đây là một ví dụ điển hình cho việc sử dụng hình ảnh động vật để tạo ra những lời nói bóng gió, mỉa mai.
Câu cửa miệng bí ẩn có phải là “Câu thần chú”?
Có một câu cửa miệng bí ẩn mà tôi thường nghe mọi người nói trong thời tiểu học.
“Omae no kaachan, debeso!” (Mẹ mày lồi rốn!)
“debeso” có nghĩa là phần rốn lòi ra ngoài.
Thay vì chửi trực tiếp, người ta lại “chọc ngoáy” đối phương bằng cách nhắc đến mẹ của người đó.
Ai mà ngờ được, lời chê bai này lại có thể có nguồn gốc từ cả 500 năm trước.
Tồn tại lâu đến ngần ấy năm thì chúng ta có thể coi đây là một từ ngữ truyền thống của tiếng Nhật.
Tại sao chúng ta lại dễ dàng nổi giận khi nghe câu nói này?
Bởi vì khi còn nhỏ, mẹ là tất cả, là người quan trọng nhất. Vì thế, khi bị xúc phạm đến mẹ, chúng ta sẽ cảm thấy vô cùng tức giận.
Tuy nhiên, khi trưởng thành, chúng ta sẽ không còn quá để ý đến những lời nói như vậy nữa. Dù sao thì, đó cũng chỉ là một cách để thể hiện sự tức giận trong cuộc sống hàng ngày.
Thử tưởng tượng xem, nếu một người nước ngoài nói câu này, chắc chắn sẽ tạo ra những tình huống dở khóc dở cười…
Có thể nói “Mẹ mày lồi rốn!” chính là “câu thần chú” để dập tắt mọi cuộc cãi vã.
Nếu chẳng may cuộc cãi vã còn trở nên căng thẳng hơn nữa thì… cho tôi xin lỗi trước nhé!
Nói chung là ai dùng câu này thì phải tự chịu trách nhiệm nhé!
ABE KENGO